Features Title Here. Consectetur adipisicing elit sed

Features Content Here. Sit amet, consectetur adipisicing elit, sed do eiusmod tempor incididunt ut labore et dolore magna aliqua. Ut enim ad minim veniam, quis nostrud exercitation ullamco laboris nisi ut aliquip ex ea commodo consequat.

Tâm sự của người đàn ông có vợ

Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

 Đây là bức thư của một người đàn ông gửi cho bạn thân sắp lấy vợ.
"Ngày đen tối, tháng bức bối, năm le lói
Gửi ông!
Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi vài lít, còn ông sắp toi cả cuộc đời...
Giờ này tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nhò gì, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đã xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông. (Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu).
Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “Lấy vợ” và “đi tù”.

Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy. Nếu mụ ấy biết thì tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử hình. Mong ông giữ mồm, giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi dòng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật trong từng tế bào của họ.

Mụ ấy đổ đồng tình yêu và sự chiếm hữu. Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đã đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ xì-pam một cái. Không thấy thì mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được thì mụ gọi cho đồng nghiệp. Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng...

Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn vì không có chồng trong 2-3 ngày, còn tôi như mở cờ trong bụng vì không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ.
Mụ thuê ôsin để trông con, còn mụ rảnh rang để... trông tôi.

Năm thì mười họa mụ mới cấp cho cái “quota” tôi được đi bù khú với đám bạn 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm gì, điện thoại bao nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có. Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào thì mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”, im lặng thì mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ mò vào nhà nghỉ?”.

Nếu đêm đó tôi mà về muộn thì quả là thảm kịch. Biết mình có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nhìn trừng trừng lên trần nhà. Sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xõa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu chì vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước. Cho dù, có mệt rã rời vì bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài vì đó là phép thử của mụ.

Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đã nghe thấy tiếng mụ cha chả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe...
Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo (8 năm trước còn lịch lãm, hào hoa nhất lớp, ông biết mà) dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn thò tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn.

Than ôi, làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn gấp bội! Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”.

Về nhà, nếu tắt điện thoại thì mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật mình thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe thì con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: tài liệu để đâu? Nếu tôi nói nhỏ thì mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... vì sao nói nhỏ.

Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ thì tôi (và chúng ta) là vỏ quýt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng. Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài lòng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi:
Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con.
Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí.
Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận.


Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho mình là Sơ-lốc Hôm, kiểu gì ông cũng “phải” có bồ.

Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng, thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ. Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nhìn ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lý cơm - phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên.

Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lý (dù rằng ông vẫn một lòng yêu quản giáo). Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đình lý tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay một chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo.

Hôm nay, tôi có hẳn 1 giờ tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, còn 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi chui về lồng.

Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị dìm vào bể máu.
Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...
Chào ông,
Mr. Lịch Lãm

Những câu nói ngộ nghĩnh của bé

✿ Trẻ con hàng xóm.
- Khi nào lớn bằng bố, con có được xưng mày tao với bố không?
- Bố con mình gặm xương như chó ấy bố nhỉ.

✿ Thằng em họ tớ, lúc còn bé, sán lại gần bà nội hỏi:
- Bà ơi, bà đẻ được mấy đứa, chúng nó đâu hết cả rồi?
Bố nó ngồi ngay bên cạnh phì cười:
- Có thằng bố mày đây này!
Bố đi làm về thấy con đang lon ton liền chạy vào vồ vập:
- Ôi thằng con của bố ơi!!!
Con giang tay ôm bố:
- Ôi thằng ... bố của con ơi!!!

✿ Sáng, mẹ vừa rang cơm cho Đăng vừa hỏi:
- Hôm qua con đi chơi thích không?
- Thích mẹ ạ.
- Con có thấy sóng lúa đuổi nhau không?
- Con có...
- Thế con thấy gì nữa? Mẹ gợi ý.
- Con thấy toàn cứt trâu.

✿ vừa đút cơm cho Bống ăn, mẹ vừa hỏi chuyện.
-Con yêu mẹ không?
Con vui vẻ trả lời
-Có ạ, nhiều ơi là nhiều
Thế con có yêu bố không
-Có ạ, cũng nhiều luôn
Lặng yên một hồi, con phán luôn
-Con yêu cả hai đứa

✿ Hồi nhỏ nó cứ hỏi: COn có chim thế bố có không? MÀ toàn hỏi lúc có khách. THế là bố mẹ dạy: Nói lịch sự thì mình gọi là dây nhé. Ai là con trai, tóc ngắn, tè đứng thì đều có dây hết.
Rồi, 1 hôm lên nhà ông bà chơi. 2 ông cháu đùa nhau thế nào mà thằng cháu chạy ra phòng khách hét toáng lên: Bố mẹ ơi, ông cũng có dây. Ban nãy con túm được. Cả nhà ngơ ngác mỗi bố mẹ nó tủm tỉm vì chả dám cười phá lên.

✿ Bố: Con đem má ra đây bố thơm cái nào.
Bé: Má con đi chơi mất rồi.
Bố: Ơ, bố vẫn nhìn thấy nó đây mà.
Bé: Thế mà con không biết
Bố: Nhanh lên mang má ra đây bố thơm nào.
Bé: Thôi, thôi. Bố đi mà thơm mẹ đi

✿ Zin-zin, ba tuổi, mắt dán vào bộ phim Khựa trên tivi, miệng hỏi:
- Bố ơi, a-ka gánh nước làm gì đấy?
- Gánh cho cách-cách. (Càu nhàu)
- Cách-cách lấy nước làm gì?
- Bố không biết! (Càu nhàu càu nhàu)
- Lấy nước để rửa đít hả bố?

✿ Con trai mình,
+3 tuổi:
Đi học về: "Mẹ ơi, chim con to nhề!"
"Ai bảo con thế?"
"Cô bảo thế!"
.....
Gọi mãi mà ông con mải chơi ko trả lời. Mẹ hỏi: "Sao mẹ gọi mãi mà con ko trả lời? Mồm con đâu?"
"Mất mồm rồi".
+3,5 tuổi:
2 bố con nhà nó tắm cho nhau ầm ĩ trong phòng tắm. Lúc tắm xong thấy ông con giai ra bảo mẹ: "Mẹ ơi, sao chim bố lại có râu???"

✿ Con nhóc đang chơi với bố chẳng may đụng phải của quí của bố, thế là con bé la lên:
- Mẹ ơi bố ị đùn .

✿ Một hôm, mẹ làm cá, em xán lăn vào cứ hỏi và hỏi:
Con gì đây? - Con cá.
Con cá ăn gì? - Ăn con cá nhỏ (Bình thường)
Con cá nhỏ ăn gì?- Ăn rong rêu (hơi bực)
Rong rêu ăn gì? - Ăn đầu ông nội con (Bực không chịu được)===> ; Ghi nhớ!
Hôm sau ông nội lên nhà, lon ton chạy ra dắt tay ông nội lại hồ cá.
Ông nội biết con gì đây không? - Con cá
Biết con cá ăn gì không? - Ăn con cá bé.
Biết con cá bé ăn gì không? -Rong rêu.
Biết rong rêu an gì không? - Không biết.
ĂN CÁI ĐẦU CỦA ÔNG NỘI ĐÓ, MẸ CON BẢO VẬY!!!

✿ Nhà có 1 chiếc oto dùng để chở hàng , về sau ko vận chuyển hàng nên bán đi . Phong thấy thiếu oto liền hỏi :
- Mẹ ơi oto nhà mình đâu ? ... rồi ngẫm nghĩ 1 lúc ... - à , oto ... bán rồi ... lấy tiền mua chipchip

✿ Mẹ chọc con và chỉ vào chim con hỏi:
- Đây là cái gì nhỉ?
- Con chim non của mẹ.
- Con chim non như thế nào?
- Con chim non hót líu lo. (Dừng lại 1 lúc con thắc mắc.) Nhưng con chim của con không có mỏ sao nó hót được.

✿ Mẹ: "Bin thơm mẹ cái nào, yêu mẹ đi".
Bin: "Mẹ chờ con một tý nhé, con đang bận".
Mẹ (giả vờ khóc): "Hu hu, Bin không yêu mẹ rồi".
Bin (cuống quýt chạy ra thơm): "Đây đây, nào yêu yêu"...
Xong lại chạy ra chỗ đang chơi đồ chơi, vừa đi lẩm bẩm: "Lớn tướng rồi mà còn khóc nhè!".

✿ Bé gái mới đi nhà trẻ, về nhà nó bảo với cả nhà như thế này chứ: " Tại sao bạn con có chim mà con ko có? Bố ơi bố mua chim về lắp cho con đi, con ko thích ngồi tè đâu!"
✿ Mẹ bảo con trai 7 tuổi là "Ở nước ngoài trẻ con phải ngủ riêng từ nhỏ, không được ngủ với mẹ để sau này dễ tự lập, ra tết con ngủ riêng nhé!". Nó hỏi lại "Thế sao bố lớn thế rồi mà bố vẫn phải ngủ với mẹ !!!"
✿ Nước Coca
"Tý đang xem bản đồ thế giới.
Tý : Chị ơi, trên bản đồ thế giới có tất cả các nước phải không ạ?
Chị : Ừ!
Tý : Thế mà em tìm mãi chẳng thấy nước Coca Cola ở đâu cả!

✿ Mẹ hỏi con trai:
- Mẹ đi công tác 1 tuần thế con có nhớ mẹ không?
- Có ạ
- Thế con nhớ mẹ vào lúc nào?
- Lúc nào con cũng nhớ mẹ. Nhớ lúc ăn này, lúc học bài này, lúc tắm này...
- Thế lúc nào con nhớ mẹ nhất?
- Uh...... Ah lúc con đi ị con nhớ mẹ nhất
- Ủa, sao vậy?
- Vì con ị xong mà gọi mãi bố mới vào rửa đít cho con

Cách làm giàn trồng rau sạch tại nhà

Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014

Giàn sau khi đã hoàn thành

Hôm ấy, lớp học của nó tan muộn hơi do chia sẻ thêm cho các anh chị học viên về một số cách kiếm tiền trên mạng nhờ SEO, lớp tan tầm hơn 10:30 một chút. Không khí đường về nhà nó vào buổi tối rất mát mẽ, nó có thói quen hay vừa đi vừa hát, thỉnh thoảng lại huýt sáo, nó làm nó cảm thấy thoải mái và đường về nhà bớt dài hơn một chút. Về đến nhà mẹ nó vẫn còn thức, do hôm nay mẹ có nấu bún với xương nên chờ nó về ăn. Thu hút nó nhất trên bàn ăn là dĩa rau mầm xanh tươi xanh mơn mởn gồm cải mầm và rau mầm.


Ăn sáng với mì Quãng và rau sạch

 Mẹ bảo: “Rau này là do mẹ trồng trên sân thượng, vừa sạch sẽ, không sợ thuốc trừ sâu, mày ăn rau nhiều vô, cái mặt mày thức khuya nhiều quá nó xám xịt, thấy ghê“. Mặt nó bí xị, nhưng có một sự vui không hề nhẹ, ăn một mạch không còn cọng rau nào. Quá NO !!!


Leo lên lầu thay đồ, tắm rửa và nằm đọc sách, rồi bật Discovery (kênh ưa thích của nó) xem 1 tẹo. “Căng da bụng thì chùng da mắt“, nó ngủ lúc nào không hay. Cái điện thoại reo inh ỏi, biết là trời sáng phải dậy, nhưng ráng nhấn “Snooze“một cái, để 5 phút sau nó reo lại, nó tự nhủ với lòng “5 phút nữa thôi“, nhiều cái “5 phút nữa thôi” trôi qua, và nó cũng vươn vai, giơ cặp chân dài miên man lên không lắc lắc mấy cái, bật dậy. Từ tối qua, nó đã tò mò mẹ nó sẽ trồng thế nào, nó vọt lên sân thượng và thấy ngổn ngang mấy thùng xốp, và lưa thưa vài cây rau, cây cỏ trong đấy, nhìn cũng lạ mắt… Đâu đó trong những lá rau mầm hẳn là ẩn chứa niềm vui nhỏ của mẹ nó. Một ý tưởng nảy lên trong đầu nó: “Tui sẽ làm cho mẹ tui 1 vườn rau, kha kha“. KHOAN, DỪNG LẠI Từ phần này trở xuống dưới, KHÔNG DÀNH cho các bạn là kỹ sư nông nghiệp, các nhà trồng rau, các bạn có bán sản phẩm giàn trồng rau chuyên nghiệp,…



1. Khắc họa chân dung cái giàn trồng rau Lên Google search, search, … search là nghề của nó, tìm cũng được một số tài liệu nước ngoài hay ho, mấy trang Việt Nam thì toàn làm SEO rồi bán mấy cái hệ thống tưới, hệ thống giàn thông minh, chứ chẳng chia sẻ tí tẹo gì về cách tự làm giàn trồng rau cả. Và đa phần các sản phẩm của các bạn ấy đều được lắp cố định, nên không có tính tiện lợi cao, không di chuyển khi trời mưa quá to hoặc nắng quá gắt, và để di chuyển được thì không phải chỉ cần sức của một người, nó nghỉ vậy. Trong đầu nó giờ đã tưởng tượng ra cái giàn trồng rau tương lai sẽ ra thế nào, như một kiến trúc sư chuyên nghiệp, nó lấy giấy và bút chì làm ngay một bản vẽ phát họa, và đây là tác phẩm đầu tay của “người nông rân” :D 

Bản vẽ giàn trồng rau

 Thực hiện xong bản vẽ, nó tính sơ sơ một số thứ cần thiết cần phải mua, và leo lên giường, háo hức bật Facebook của nó và update một dòng status: “Đi ngủ, ngày mai sẽ thực hiện kế hoạch “em iu khoa học” cho mẹ hí hí” (đừng nghỉ nó xì tyn, cứ vui vẻ, cho người tươi khỏe :D)



2. Chuẩn bị đồ nghề, vật dụng để làm kệ 
Việc đầu tiên là phải chuẩn bị thật đầy đủ các dụng cụ cần thiết để tránh mất thời gian đi lại mua cái này, cái kia, bạn cần phải chuẩn bị một bản checklist những thứ cần có, cần mua… May mắn là ngày nào nó cũng làm mấy cái bản checklist cho team và khách hàng, nên quen rồi. Sau đây là một số bước bạn cần thực hiện trước khi liệt kê danh sách các vật dụng: Bạn sẽ trồng những loài rau nào? ==> Chiều rộng của chậu Bạn có lười tưới nước không? ==> Nếu lười thì nên mua chậu có khoang trữ nước Bạn sẽ trồng bao nhiêu chậu? ==> Chiều rộng của giàn Chiều cao của bạn? ==> Chiều cao của giàn trừ đi khoảng 20-30cm Bạn có muốn giàn rau di chuyển được không? ==> Có mua bánh xe không? Bạn có muốn tưới rau tiện lợi hơn không? ==> Làm hệ thống tự tưới, chỉ cần mở khóa nước. Đây là những câu hỏi mà nó tự hỏi trước khi đi mua dụng cụ, sau đó nó đi ra tiệm vật liệu xây dựng gần nhà, hỏi giá và xem mấy cây sắt (không biết gọi là cây gì, cô bán hàng nói là loại sắt v lỗ), và nhờ cô bán tư vấn mấy loại dụng cụ cần thiết. Điều quan trọng là bạn cần đo độ dài cây sắt, để tính toán ra bề ngang sẽ để được mấy chậu.



Công thức đơn giản nó rút ra thế này: 
Chiều dài cây sắt/(bề ngang chậu+6cm) = Số chậu 
Vd: Chiều dài cây sắt: 2m, bề ngang chậu 24cm, ta có: 200/(24+6) = 6,6 chậu (làm tròn còn 6 chậu) 


Dưới đây là những vật dụng mà nó chuẩn bị cho cái giàn trồng rau sạch gồm 3 tầng, 14 chậu nhỏ trồng rau mầu, 6 chậu trồng các loại có củ nhỏ, có khoang giữ nước, nếu bạn muốn làm giống nó thì có thể tham khảo nhé:

  • Thước dây: 40.000 đồng thước tốt, dài 5m
  • 6 bánh xe chịu lực: <100.000 đồng
  • 1 bịch ốc bắt sắt v lỗ: 20.000 đồng
  • 18 cây sắt v lỗ 4×6, dài 2m: 50.000 đồng/cây (đừng mua đắt hơn nhé, trả giá nhiệt tình vào)
  • 30 miếng bát tam giác bắt sắt v lỗ
  • 14 chậu trồng rau mầm, dài 60cm: 55.000/chậu (nó mua ở cây cảnh ngay quân khu 7, gần công viên Hoàng Văn Thụ, ban đầu người bán nói 75k, bạn cứ bảo là em mua khoảng mấy chục cái, cho giá tốt nhất, rồi trên trả giá trên cái giá tốt nhất họ đưa ra nhé)
  •  6 chậu có khay trữ nước: dài 60cm nhưng rộng hơn, chất liệu tốt: 135.000 đồng/chậu
  • Tua vít dẹp hoặc tua vít ngang
  •  Cà lê vặn số 12-14
  • Kính mát: để che mắt khi cắt sắt Máy cắt sắt: để chia sắt thành nhiều đoạn nhỏ
  • 10 bịch đất thịt hữu cơ: 40.000 đồng/bịch (trả giá mãi mới có giá này đó :()
  •  10 bịch đất trồng rau: 40.000 đồng/bịch
  • Tùy theo loại rau mầm hoặc rau sạch mà bạn muốn ăn để mua hạt giống: 15.000 đồng/bịch. 


Có thể mua các loại như: cải ngọt, cải mầm, cà chua trái nhỏ, cải ngọt, tần,… Sau khi đi mua những thứ cần thiết và chở về nhà, nó đối mặt với một thử thách không lường trước: ĐEM TOÀN BỘ LÊN SÂN THƯỢNG Nhà nó 3 tầng và cái sân thượng, mỗi lần khiêng 1 bịch đất, leo lên và leo xuống vị chi là 2 x 20 bao = 40 lần, thêm 6 lần vác sắt, chậu và các thứ khác lên, xuống. Đôi chân tuy có hơi tê dại, nhưng nó lên cơ bắp rõ rệt :D Khiêng xong thì nó nằm vật ra giữa cái sàn sân thượng mát rười rượi, cảm giác thật Yomost.



Trước khi bắt tay vào thực hiện, nó không quên nhờ mẹ nó pha một ly nâu đá, và chuẩn bị một list nhạc yêu thích, còn gì tuyệt vời bằng vừa làm, vừa uống cafe, vừa thưởng thức nhạc, hát theo những đoạn nhớ lời,… Enjoy từng khoảnh khắc theo cách riêng của nó!



Bước đầu tiên đo chiều dài của chậu (khoảng 60cm), sau đó dùng máy cắt sắt, cắt trước 3 cây sắt, độ dài khoảng 60-61cm. Sau đó ráp 4 cây sắt, gồm 2 cây nguyên dài, và 2 cây vừa cắt ra, sao cho thành hình chữ nhật, cây sắt 60cm còn lại đặt ở giữa hình chữ nhật. Đặt 6 bánh xe chia đều cho 4 góc và 2 bánh xe ở giữa. Sau đó đặt bánh xe phía dưới từng góc, và bắt đầu lắp rắp góc thứ nhất, do là loại sắt v lỗ, có các lỗ sẵn nên tương đối dễ lắp ráp, bạn có thể làm theo hình dưới:
Lắp ráp hình chữ nhật và bánh xe



Cứ như thế, lắp ráp hết 6 bánh xe, ta sẽ được 1 hình chữ nhật có thể di chuyển được như hình 3 ở dưới.



Sau đó đẩy hình chữ nhật nằm sát tường, để bạn có thể lắp được phần cột của giàn, nếu làm 2 người có thể 1 người giữ, một người ráp và bắt ốc, còn nó làm 1 mình nên phải nhờ bức tường làm chỗ dựa. Cứ như thế bạn sẽ lắp ráp 2 cột, 3 cột và 4 cột. Ở giữa những cột này bạn sẽ chia ra thành nhiều tầng, trong hình dưới, kệ trồng rau của nó chia làm 3 tầng. Bước này tương đối quan trọng, bạn phải dùng thước dây, để đo chiều cao của mỗi tầng ở 4 góc, như vậy từng tầng của bạn mới đều được, nếu không nó có thể bị đầu cao, đầu thấp.



Các bước lắp giàn trồng rau



Sau khoảng một tiếng lắp ráp, thì giàn trồng rau sạch mà nó làm cho mẹ đã dần xuất hiện, bây giờ chỉ cần xiết chặt tất cả các đầu nối và ốc nữa là sẽ hoàn tất sản phẩm. Đẩy thử vài cái, rung rung vài cái, đu người lên 1 cái, khá là chắc chắn, đẩy ra ngoài sân, và đây là “giàn trồng rau sạch đẹp nhất, chuyên nghiệp nhất” mà nó từng làm (lần đầu làm nên với nó cái gì cũng nhất :D), mời bạn cùng chiêm ngưỡng


Giàn trồng rau khi hoàn tất



 Cắt bỏ phần sắt dư phía trên, hoàn tất công việc Do chỉ làm 3 tầng, nên còn dư một khúc sắt phía trên, nó có 2 lựa chọn: một là sẽ làm thêm 1 cái mái để che mưa che nắng, hai là cưa bỏ. Nó quyết định cưa bỏ cho đỡ cồng kềnh, vì làm thêm cái mái sẽ nặng, sau này mẹ nó di chuyển sẽ khó hơn 1 chút, nên càng gọn nhẹ càng tốt. Bây giờ thử bỏ các chậu rau lên xem có chuẩn không nhé, …, XONG, phải nói là vừa y, kiểu như là “chúng nó sinh ra là để dành cho nhau” ấy! Cuối cùng, đẩy cái giàn ra khu vườn nhỏ phía sau của mẹ nó, từ đây sẽ là chỗ thường trú của nó.



Giàn trồng rau sạch của nó đã hoàn tất Nó gọi mẹ nó lên xem cái kệ trồng rau khi hoàn tất, mẹ nó ngạc nhiên, cười và đẩy tới, đẩy lui thử vài cái, mẹ nó thích. Nó cảm thấy vui trong lòng, một ngày chủ nhật có ích, có ý nghĩa, mặc dù hơi mỏi chân và mỏi tay :D Và bây giờ nó đã có rau mầm, cải ngọt để ăn đều đặn trong những bữa cơm, hoặc mì gói mỗi tối khi dạy về trễ mà không có gì để ăn… Mẹ nó có thêm thú vui nho nhỏ đó là chăm sóc cái giàn trồng rau sạch do nó làm và thỉnh thoảng lại khoe với nó về một số cây đã mọc, lên mầm,…



3. Một số lợi ích của việc tự trồng rau sạch tại nhà

  • Tiết kiệm, đơn giản và an toàn
  • Là nguồn thức ăn có giá trị dinh dưỡng quý giá
  • Rau mầm sạch loại rau thuốc giúp con người phòng trừ bệnh tật 
  •  Rau mầm sạch có chứa nhiều oxy
  • Cung cấp nhiều vitamin B, C và các yếu tố dinh dưỡng khác
  • Rau mầm có một sự tác dụng kiềm hóa trên cơ thể con người
  • Ăn rau mầm gia tăng tổng số protein có giá trị
  • Rau mầm là nguồn chất xơ tự nhiên
  • Có thể chế biến thành nhiều món ăn phong phú
  • Dễ trồng, nhanh thu hoạch, rau sạch an toàn không thuốc trừ sâu
  • Thích hợp với người cao tuổi, vừa giúp thư giãn
  • Mang lại niềm vui cho gia đình, cho mẹ, cho vợ, cho người yêu :D



Chương trình “em iu khoa học” của nó đến đây là hết, sau khi xem hướng dẫn, nếu bạn thực hiện thành công hãy chia sẻ giàn trồng rau sạch của bạn với nó nhé. Chúc bạn thành công !

Nguồn: http://ngocchinh.com/cach-lam-gian-trong-rau-sach-tai-nha/



Hôm ấy, lớp học của nó tan muộn hơi do chia sẻ thêm cho các anh chị học viên về một số cách kiếm tiền trên mạng nhờ SEO, lớp tan tầm hơn 10:30 một chút. Không khí đường về nhà nó vào buổi tối rất mát mẽ, nó có thói quen hay vừa đi vừa hát, thỉnh thoảng lại huýt sáo, nó làm nó cảm thấy thoải mái và đường về nhà bớt dài hơn một chút. Về đến nhà mẹ nó vẫn còn thức, do hôm nay mẹ có nấu bún với xương nên chờ nó về ăn. Thu hút nó nhất trên bàn ăn là dĩa rau mầm xanh tươi xanh mơn mởn gồm cải mầm và rau mầm. Mẹ bảo: “Rau này là do mẹ trồng trên sân thượng, vừa sạch sẽ, không sợ thuốc trừ sâu, mày ăn rau nhiều vô, cái mặt mày thức khuya nhiều quá nó xám xịt, thấy ghê“. Mặt nó bí xị, nhưng có một sự vui không hề nhẹ, ăn một mạch không còn cọng rau nào. Quá NO !!! Leo lên lầu thay đồ, tắm rửa và nằm đọc sách, rồi bật Discovery (kênh ưa thích của nó) xem 1 tẹo. “Căng da bụng thì chùng da mắt“, nó ngủ lúc nào không hay. Cái điện thoại reo inh ỏi, biết là trời sáng phải dậy, nhưng ráng nhấn “Snooze“một cái, để 5 phút sau nó reo lại, nó tự nhủ với lòng “5 phút nữa thôi“, nhiều cái “5 phút nữa thôi” trôi qua, và nó cũng vươn vai, giơ cặp chân dài miên man lên không lắc lắc mấy cái, bật dậy.

Vui lòng giữ nguồn: http://ngocchinh.com/cach-lam-gian-trong-rau-sach-tai-nha/
Hôm ấy, lớp học của nó tan muộn hơi do chia sẻ thêm cho các anh chị học viên về một số cách kiếm tiền trên mạng nhờ SEO, lớp tan tầm hơn 10:30 một chút. Không khí đường về nhà nó vào buổi tối rất mát mẽ, nó có thói quen hay vừa đi vừa hát, thỉnh thoảng lại huýt sáo, nó làm nó cảm thấy thoải mái và đường về nhà bớt dài hơn một chút. Về đến nhà mẹ nó vẫn còn thức, do hôm nay mẹ có nấu bún với xương nên chờ nó về ăn. Thu hút nó nhất trên bàn ăn là dĩa rau mầm xanh tươi xanh mơn mởn gồm cải mầm và rau mầm. Mẹ bảo: “Rau này là do mẹ trồng trên sân thượng, vừa sạch sẽ, không sợ thuốc trừ sâu, mày ăn rau nhiều vô, cái mặt mày thức khuya nhiều quá nó xám xịt, thấy ghê“. Mặt nó bí xị, nhưng có một sự vui không hề nhẹ, ăn một mạch không còn cọng rau nào. Quá NO !!! Leo lên lầu thay đồ, tắm rửa và nằm đọc sách, rồi bật Discovery (kênh ưa thích của nó) xem 1 tẹo. “Căng da bụng thì chùng da mắt“, nó ngủ lúc nào không hay. Cái điện thoại reo inh ỏi, biết là trời sáng phải dậy, nhưng ráng nhấn “Snooze“một cái, để 5 phút sau nó reo lại, nó tự nhủ với lòng “5 phút nữa thôi“, nhiều cái “5 phút nữa thôi” trôi qua, và nó cũng vươn vai, giơ cặp chân dài miên man lên không lắc lắc mấy cái, bật dậy.

Vui lòng giữ nguồn: http://ngocchinh.com/cach-lam-gian-trong-rau-sach-tai-nha/

Hôm ấy, lớp học của nó tan muộn hơi do chia sẻ thêm cho các anh chị học viên về một số cách kiếm tiền trên mạng nhờ SEO, lớp tan tầm hơn 10:30 một chút. Không khí đường về nhà nó vào buổi tối rất mát mẽ, nó có thói quen hay vừa đi vừa hát, thỉnh thoảng lại huýt sáo, nó làm nó cảm thấy thoải mái và đường về nhà bớt dài hơn một chút. Về đến nhà mẹ nó vẫn còn thức, do hôm nay mẹ có nấu bún với xương nên chờ nó về ăn. Thu hút nó nhất trên bàn ăn là dĩa rau mầm xanh tươi xanh mơn mởn gồm cải mầm và rau mầm. Mẹ bảo: “Rau này là do mẹ trồng trên sân thượng, vừa sạch sẽ, không sợ thuốc trừ sâu, mày ăn rau nhiều vô, cái mặt mày thức khuya nhiều quá nó xám xịt, thấy ghê“. Mặt nó bí xị, nhưng có một sự vui không hề nhẹ, ăn một mạch không còn cọng rau nào. Quá NO !!! Leo lên lầu thay đồ, tắm rửa và nằm đọc sách, rồi bật Discovery (kênh ưa thích của nó) xem 1 tẹo. “Căng da bụng thì chùng da mắt“, nó ngủ lúc nào không hay. Cái điện thoại reo inh ỏi, biết là trời sáng phải dậy, nhưng ráng nhấn “Snooze“một cái, để 5 phút sau nó reo lại, nó tự nhủ với lòng “5 phút nữa thôi“, nhiều cái “5 phút nữa thôi” trôi qua, và nó cũng vươn vai, giơ cặp chân dài miên man lên không lắc lắc mấy cái, bật dậy. Trồng rau sạch trên sân thượng Vườn rau sạch của mẹ nó trên sân thượng Từ tối qua, nó đã tò mò mẹ nó sẽ trồng thế nào, nó vọt lên sân thượng và thấy ngổn ngang mấy thùng xốp, và lưa thưa vài cây rau, cây cỏ trong đấy, nhìn cũng lạ mắt… Đâu đó trong những lá rau mầm hẳn là ẩn chứa niềm vui nhỏ của mẹ nó. Một ý tưởng nảy lên trong đầu nó: “Tui sẽ làm cho mẹ tui 1 vườn rau, kha kha“. KHOAN, DỪNG LẠI Từ phần này trở xuống dưới, KHÔNG DÀNH cho các bạn là kỹ sư nông nghiệp, các nhà trồng rau, các bạn có bán sản phẩm giàn trồng rau chuyên nghiệp,… 1. Khắc họa chân dung cái giàn trồng rau Lên Google search, search, … search là nghề của nó, tìm cũng được một số tài liệu nước ngoài hay ho, mấy trang Việt Nam thì toàn làm SEO rồi bán mấy cái hệ thống tưới, hệ thống giàn thông minh, chứ chẳng chia sẻ tí tẹo gì về cách tự làm giàn trồng rau cả. Và đa phần các sản phẩm của các bạn ấy đều được lắp cố định, nên không có tính tiện lợi cao, không di chuyển khi trời mưa quá to hoặc nắng quá gắt, và để di chuyển được thì không phải chỉ cần sức của một người, nó nghỉ vậy. Trong đầu nó giờ đã tưởng tượng ra cái giàn trồng rau tương lai sẽ ra thế nào, như một kiến trúc sư chuyên nghiệp, nó lấy giấy và bút chì làm ngay một bản vẽ phát họa, và đây là tác phẩm đầu tay của “người nông rân” :D Ban ve gian trong rau Bản vẽ giàn trồng rau Thực hiện xong bản vẽ, nó tính sơ sơ một số thứ cần thiết cần phải mua, và leo lên giường, háo hức bật Facebook của nó và update một dòng status: “Đi ngủ, ngày mai sẽ thực hiện kế hoạch “em iu khoa học” cho mẹ hí hí” (đừng nghỉ nó xì tyn, cứ vui vẻ, cho người tươi khỏe :D) 2. Chuẩn bị đồ nghề, vật dụng để làm kệ Việc đầu tiên là phải chuẩn bị thật đầy đủ các dụng cụ cần thiết để tránh mất thời gian đi lại mua cái này, cái kia, bạn cần phải chuẩn bị một bản checklist những thứ cần có, cần mua… May mắn là ngày nào nó cũng làm mấy cái bản checklist cho team và khách hàng, nên quen rồi. Sau đây là một số bước bạn cần thực hiện trước khi liệt kê danh sách các vật dụng: Bạn sẽ trồng những loài rau nào? ==> Chiều rộng của chậu Bạn có lười tưới nước không? ==> Nếu lười thì nên mua chậu có khoang trữ nước Bạn sẽ trồng bao nhiêu chậu? ==> Chiều rộng của giàn Chiều cao của bạn? ==> Chiều cao của giàn trừ đi khoảng 20-30cm Bạn có muốn giàn rau di chuyển được không? ==> Có mua bánh xe không? Bạn có muốn tưới rau tiện lợi hơn không? ==> Làm hệ thống tự tưới, chỉ cần mở khóa nước Ăn sáng với mì Quãng và rau sạch Ăn sáng với mì Quãng và rau sạch, có thực mới vực được đạo Đây là những câu hỏi mà nó tự hỏi trước khi đi mua dụng cụ, sau đó nó đi ra tiệm vật liệu xây dựng gần nhà, hỏi giá và xem mấy cây sắt (không biết gọi là cây gì, cô bán hàng nói là loại sắt v lỗ), và nhờ cô bán tư vấn mấy loại dụng cụ cần thiết. Điều quan trọng là bạn cần đo độ dài cây sắt, để tính toán ra bề ngang sẽ để được mấy chậu. Công thức đơn giản nó rút ra thế này: Chiều dài cây sắt/(bề ngang chậu+6cm) = Số chậu Vd: Chiều dài cây sắt: 2m, bề ngang chậu 24cm, ta có: 200/(24+6) = 6,6 chậu (làm tròn còn 6 chậu) Dưới đây là những vật dụng mà nó chuẩn bị cho cái giàn trồng rau sạch gồm 3 tầng, 14 chậu nhỏ trồng rau mầu, 6 chậu trồng các loại có củ nhỏ, có khoang giữ nước, nếu bạn muốn làm giống nó thì có thể tham khảo nhé: Thước dây: 40.000 đồng thước tốt, dài 5m 6 bánh xe chịu lực: <100.000 đồng 1 bịch ốc bắt sắt v lỗ: 20.000 đồng 18 cây sắt v lỗ 4×6, dài 2m: 50.000 đồng/cây (đừng mua đắt hơn nhé, trả giá nhiệt tình vào) 30 miếng bát tam giác bắt sắt v lỗ 14 chậu trồng rau mầm, dài 60cm: 55.000/chậu (nó mua ở cây cảnh ngay quân khu 7, gần công viên Hoàng Văn Thụ, ban đầu người bán nói 75k, bạn cứ bảo là em mua khoảng mấy chục cái, cho giá tốt nhất, rồi trên trả giá trên cái giá tốt nhất họ đưa ra nhé) 6 chậu có khay trữ nước: dài 60cm nhưng rộng hơn, chất liệu tốt: 135.000 đồng/chậu Tua vít dẹp hoặc tua vít ngang Cà lê vặn số 12-14 Kính mát: để che mắt khi cắt sắt Máy cắt sắt: để chia sắt thành nhiều đoạn nhỏ 10 bịch đất thịt hữu cơ: 40.000 đồng/bịch (trả giá mãi mới có giá này đó :() 10 bịch đất trồng rau: 40.000 đồng/bịch Tùy theo loại rau mầm hoặc rau sạch mà bạn muốn ăn để mua hạt giống: 15.000 đồng/bịch. Có thể mua các loại như: cải ngọt, cải mầm, cà chua trái nhỏ, cải ngọt, tần,… Sau khi đi mua những thứ cần thiết và chở về nhà, nó đối mặt với một thử thách không lường trước: ĐEM TOÀN BỘ LÊN SÂN THƯỢNG Nhà nó 3 tầng và cái sân thượng, mỗi lần khiêng 1 bịch đất, leo lên và leo xuống vị chi là 2 x 20 bao = 40 lần, thêm 6 lần vác sắt, chậu và các thứ khác lên, xuống. Đôi chân tuy có hơi tê dại, nhưng nó lên cơ bắp rõ rệt :D Khiêng xong thì nó nằm vật ra giữa cái sàn sân thượng mát rười rượi, cảm giác thật Yomost. Vật dụng làm giàn trồng rau sạch Vật dụng làm giàn trồng rau sạch 3. Tự làm giàn trồng rau sạch tại nhà Trước khi bắt tay vào thực hiện, nó không quên nhờ mẹ nó pha một ly nâu đá, và chuẩn bị một list nhạc yêu thích, còn gì tuyệt vời bằng vừa làm, vừa uống cafe, vừa thưởng thức nhạc, hát theo những đoạn nhớ lời,… Enjoy từng khoảnh khắc theo cách riêng của nó! Bước đầu tiên đo chiều dài của chậu (khoảng 60cm), sau đó dùng máy cắt sắt, cắt trước 3 cây sắt, độ dài khoảng 60-61cm. Sau đó ráp 4 cây sắt, gồm 2 cây nguyên dài, và 2 cây vừa cắt ra, sao cho thành hình chữ nhật, cây sắt 60cm còn lại đặt ở giữa hình chữ nhật. Đặt 6 bánh xe chia đều cho 4 góc và 2 bánh xe ở giữa. Sau đó đặt bánh xe phía dưới từng góc, và bắt đầu lắp rắp góc thứ nhất, do là loại sắt v lỗ, có các lỗ sẵn nên tương đối dễ lắp ráp, bạn có thể làm theo hình dưới: Lắp ráp hình chữ nhật và bánh xe Lắp ráp hình chữ nhật và bánh xe Cứ như thế, lắp ráp hết 6 bánh xe, ta sẽ được 1 hình chữ nhật có thể di chuyển được như hình 3 ở dưới. Sau đó đẩy hình chữ nhật nằm sát tường, để bạn có thể lắp được phần cột của giàn, nếu làm 2 người có thể 1 người giữ, một người ráp và bắt ốc, còn nó làm 1 mình nên phải nhờ bức tường làm chỗ dựa. Cứ như thế bạn sẽ lắp ráp 2 cột, 3 cột và 4 cột. Ở giữa những cột này bạn sẽ chia ra thành nhiều tầng, trong hình dưới, kệ trồng rau của nó chia làm 3 tầng. Bước này tương đối quan trọng, bạn phải dùng thước dây, để đo chiều cao của mỗi tầng ở 4 góc, như vậy từng tầng của bạn mới đều được, nếu không nó có thể bị đầu cao, đầu thấp. Các bước lắp giàn trồng rau Các bước lắp giàn trồng rau Sau khoảng một tiếng lắp ráp, thì giàn trồng rau sạch mà nó làm cho mẹ đã dần xuất hiện, bây giờ chỉ cần xiết chặt tất cả các đầu nối và ốc nữa là sẽ hoàn tất sản phẩm. Đẩy thử vài cái, rung rung vài cái, đu người lên 1 cái, khá là chắc chắn, đẩy ra ngoài sân, và đây là “giàn trồng rau sạch đẹp nhất, chuyên nghiệp nhất” mà nó từng làm (lần đầu làm nên với nó cái gì cũng nhất :D), mời bạn cùng chiêm ngưỡng Giàn trồng rau khi hoàn tất Cắt bỏ phần sắt dư phía trên, hoàn tất công việc Do chỉ làm 3 tầng, nên còn dư một khúc sắt phía trên, nó có 2 lựa chọn: một là sẽ làm thêm 1 cái mái để che mưa che nắng, hai là cưa bỏ. Nó quyết định cưa bỏ cho đỡ cồng kềnh, vì làm thêm cái mái sẽ nặng, sau này mẹ nó di chuyển sẽ khó hơn 1 chút, nên càng gọn nhẹ càng tốt. Bây giờ thử bỏ các chậu rau lên xem có chuẩn không nhé, …, XONG, phải nói là vừa y, kiểu như là “chúng nó sinh ra là để dành cho nhau” ấy! Cuối cùng, đẩy cái giàn ra khu vườn nhỏ phía sau của mẹ nó, từ đây sẽ là chỗ thường trú của nó. Giàn trồng rau sạch Giàn trồng rau sạch của nó đã hoàn tất Nó gọi mẹ nó lên xem cái kệ trồng rau khi hoàn tất, mẹ nó ngạc nhiên, cười và đẩy tới, đẩy lui thử vài cái, mẹ nó thích. Nó cảm thấy vui trong lòng, một ngày chủ nhật có ích, có ý nghĩa, mặc dù hơi mỏi chân và mỏi tay :D Và bây giờ nó đã có rau mầm, cải ngọt để ăn đều đặn trong những bữa cơm, hoặc mì gói mỗi tối khi dạy về trễ mà không có gì để ăn… Mẹ nó có thêm thú vui nho nhỏ đó là chăm sóc cái giàn trồng rau sạch do nó làm và thỉnh thoảng lại khoe với nó về một số cây đã mọc, lên mầm,… 4. Một số lợi ích của việc tự trồng rau sạch tại nhà Tiết kiệm, đơn giản và an toàn Là nguồn thức ăn có giá trị dinh dưỡng quý giá Rau mầm sạch loại rau thuốc giúp con người phòng trừ bệnh tật Rau mầm sạch có chứa nhiều oxy Cung cấp nhiều vitamin B, C và các yếu tố dinh dưỡng khác Rau mầm có một sự tác dụng kiềm hóa trên cơ thể con người Ăn rau mầm gia tăng tổng số protein có giá trị Rau mầm là nguồn chất xơ tự nhiên Có thể chế biến thành nhiều món ăn phong phú Dễ trồng, nhanh thu hoạch, rau sạch an toàn không thuốc trừ sâu Thích hợp với người cao tuổi, vừa giúp thư giãn Mang lại niềm vui cho gia đình, cho mẹ, cho vợ, cho người yêu :D Chương trình “em iu khoa học” của nó đến đây là hết, sau khi xem hướng dẫn, nếu bạn thực hiện thành công hãy chia sẻ giàn trồng rau sạch của bạn với nó nhé. Chúc bạn thành công ! (Nhớ để link nguồn: http://ngocchinh.com/cach-lam-gian-trong-rau-sach-tai-nha/ khi copy, cảm ơn)

Vui lòng giữ nguồn: http://ngocchinh.com/cach-lam-gian-trong-rau-sach-tai-nha/

Ừ, Mẹ anh phiền thật!

Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

- Anh về ngay đi, em hết chịu nổi rồi, mẹ anh phiền thật. – Uhm, mẹ anh phiền thật, bây giờ anh đang có cuộc họp quan trọng, tối về anh sẽ giải quyết nha em. Tiếng đầu dây bên kia dập máy nghe có vẻ rất tức tối, anh buông thõng người ra sau ghế, ở bên kia cô nhìn ra phía cửa như đang cố nuốt trôi một cái gì đó…
- Anh nhìn đi, đó, đây này, hôm nay em sắp, ngày mai em xếp, cứ một người dọn, một người lại bày ra như vậy, ai mà chịu nổi. Em sắp điên rồi đây. - Cô vò đầu trong 1 trạng thái vô cùng tức giận, anh lại gần cô, lấy tay xoa xoa 2 bờ vai gầy gầy, cô hất chúng ra.
- Em vào đây – Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô kéo vào phòng, khép hờ cửa, anh lấy xuống 1 chiếc hộp được đặt trên nóc tủ, lấy tay phủi nhẹ, anh nhìn cô mỉm cười. - Mẹ phiền thật, ngày mai mình đưa mẹ đến viện dưỡng lão em nhé, còn bây giờ để anh cho em biết mẹ chúng ta phiền đến mức nào.

Anh mở chiếc hộp ra, bên trong là 1 xấp hình, anh lấy ra 1 tấm đã cũ, nhưng chẳng hề dính tí bụi nào, cô tò mò nhìn vào tấm ảnh.
- Em thấy không, đây là tấm hình mà Dì anh đã chụp lúc anh sinh ra, Dì kể vì mẹ yếu nên sinh lâu lắm, mà sinh lâu chắc là đau lâu em nhỉ, mà mẹ phiền thật, cứ la hét ầm ĩ cả lên, ai mà chẳng sinh. Dì còn nói, mẹ yếu lắm, nếu cứ cố sinh thì sẽ nguy hiểm cho người mẹ, bác sĩ đã nói như vậy rồi vậy mà mẹ vẫn cố cãi ” Không, con tôi phải ra đời, tôi phải sinh”, mẹ anh phiền thật đó.
Cô nhìn tấm hình, bàn tay cô nhẹ bỗng, rồi cô nhìn anh, trong mắt anh chứa 1 điều gì đó rất lạ. Anh cẩn thận bỏ tấm hình đó qua 1 bên, lấy 1 tấm khác cho cô xem.
- Em nhìn nè, đây là bức ảnh chụp lần đầu tiên anh bú mẹ, anh chẳng thấy ai phiền như mẹ cả. Bà nội, bà ngoại nói cả rồi, mẹ yếu, không đủ sữa để cho anh, uống sữa bình đi, ở đó mà dưỡng sức, nhưng một hai cứ khư khư giữ anh vào lòng ” Không, con con nhẹ cân, phải bú sữa mẹ mới tốt”. Ai nói gì cũng cãi em nhỉ, nếu không anh được uống sữa bình rồi, sữa bình phải ngon hơn chứ, mẹ anh phiền thật.
Bàn tay cô run run, cô thấy ánh mắt của người mẹ trong bức ảnh ánh lên vẻ rất hạnh phúc, 2 bàn tay cô ta cứ giữ chặt đứa bé. Cô nhìn anh không nói gì cả.
- Còn nữa đây này – Anh lại lôi ra 1 tấm khác nhìn vào đó.
- Em thấy mẹ anh phiền ghê chưa, con nít hơn 1 năm ai chẳng chập chững biết đi, mẹ cứ làm như chỉ có con mẹ mới làm được điều đó không bằng. Ba kể mẹ cứ gặp ai là cũng hí hởn khoe “Thằng cu Tin nhà tôi đi được rồi, nó biết đi rồi đó “. Bộ mẹ không thấy phiền hay sao em nhỉ? – Bờ môi cô như muốn nói một cái gì đó nhưng cổ họng thì ứ nghẹn lại, bức ảnh đứa trẻ con chập chững đi về phía mẹ trong tấm hình, cô nhìn mãi.Ba còn kể, từ ngày anh bắt đầu bi bô tập nói rồi gọi được tiếng mẹ là nguyên những ngày sau là một chuỗi điệp khúc ” Cu Tin gọi mẹ đi, gọi mẹ đi cu Tin”, mẹ phiền quá đi mẹ à, anh mỉm cười xoa nhẹ vào bức ảnh, mắt anh đang long lanh thì phải.
- Đây nữa, đây nữa này – Anh lôi ra nguyên 1 xấp, nhiều lắm, rất nhiều ảnh- Em thấy mẹ anh phiền ghê chưa, chụp làm gì mà lắm ảnh vậy không biết, lần đầu tiên anh vào mẫu giáo, có phiếu bé ngoan, rồi tiểu học, trung học, nhận bằng khen, em coi đi, đủ trò trên đời, coi hình của anh có mà đến tết mới xong, anh phì cười, ” mẹ anh phiền nhỉ “?
Cô nhìn anh, anh không cười nữa, anh cầm 1 tấm hình lên nhìn vào đó rất lâu, cô thấy nó, 1 tấm hình rất đạp, anh rất đẹp trong bộ áo tốt nghiệp cử nhân, anh lúc đó trông điển trai quá, cao ráo, nhưng…
- Em có thấy không? tóc mẹ anh đó, rối em nhỉ ? còn áo quần nữa này, cũ mèm…- Cô nghe thấy giọng anh trở nên khác đi, không đều đều như lúc ban đầu nữa, đứt quãng. Cô nắm lấy tay anh.
- Năm 15 tuổi, ba bỏ mẹ con anh lại, rồi lúc đó, mọi thứ trong nhà trở nên không có điểm tựa, anh đi học, mẹ bắt anh phải học…Em không biết đâu, anh xin nghỉ nhưng mẹ không cho, phiền như vậy chứ. Mẹ cứ sáng sớm đi phụ quán cơm cho người ta, trưa ăn 1 chén cơm thừa trong quán để dư tiền cho anh học thêm ngoại ngữ, rồi chiều đến chạy đi giặt đồ cho những bà mẹ không phiền khác, để họ đi mua sắm, cà phê, giải trí…- Giọng anh lạc hẳn – Còn nữa em ạ, tối đến mẹ lại tiếp tục đi làm lao công đường phố, sáng sớm mới về chợp mắt được 1 tí thôi, vậy đó…Em thấy mẹ anh khỏe không?
” Tách”, 1 giọt nước rơi xuống trên tấm hình, mắt cô cũng nhòe đi, khác thật, 1 bà mẹ trẻ với gương mặt xinh đẹp lúc đứa con mới bi bô tập nói, và cũng với gương mặt phúc hậu đó nhưng giờ làn da đã nhăn đi, khuôn mặt gầy hẳn khi đứng cạnh cậu con trai lúc chuẩn bị ra trường.
- Anh à – Bàn tay cô nắm lấy bàn tay run run của anh.
- Em có thấy tay mẹ rất yếu không, anh chẳng bao giờ kể em nghe nhỉ. Khi 5 tuổi, anh đùa nghịch chạy nhảy lung tung, lúc đuổi bắt cùng cô nhóc hàng xóm anh đã trượt chân ngã từ cầu thang xuống. Lúc đó, anh chẳng thấy đau một chút nào cả, chỉ nghe một tiếng kêu rất thân quen, em có đoán được không, anh đang nằm trên 1 thân thể rất quen…mẹ anh đó. – Cô sững người lại, nước mắt cô trào ra, rơi xuống ướt đẫm tay anh.
- Em à, mẹ anh phiền vậy đó, phiền từ khi anh chuẩn bị lọt lòng cho đến khi anh gần đón đứa con đầu tiên của mình, chưa hết đâu, mẹ sẽ còn phiền cả đời em ạ, bây giờ lớn rồi mẹ vẫn cứ lẽo đẽo theo anh dặn đủ thứ em không thấy sao, cơm phải ăn 3 chén, đi xe phải chậm thôi, đừng có mà thức khuya quá. Mẹ anh phiền thật, ngày mai mình đưa mẹ đến viện dưỡng lão em nhé.
” Anh “, cô ôm chặt lấy anh, cô òa khóc nức nở, ” em xin lỗi “, anh ôm lấy cô vỗ về, vỗ về như ngày xưa anh vẫn thường được làm như vậy.
” Choang “- Anh và cô chạy nhanh xuống bếp.
- Mẹ xin lỗi, mẹ nghe con thèm chè hạt sen nên mẹ đi nấu, nhưng…Giọng mẹ run run không dám nhìn về phía trước, cúi người nhặt những mảnh vỡ vừa rơi.
- Mẹ à – Cô chạy đến nắm lấy bàn tay xương xương của mẹ – Từ nay mẹ đừng phiền nữa nhé, để con phiền mẹ cho – Cô ôm chặt mẹ, nước mắt thấm đẫm vai áo mẹ, mẹ nhìn anh, anh nhìn cô trong lòng của mẹ.

“Mẹ đã không sinh lầm con và con cũng đã không chọn nhầm dâu cho mẹ, phải không ạ?”

Chết cười với bài văn tả bố lười của bé

Bài văn viết về bố, tả thực, vạch trần chuyện bố lười của bé khiến cư dân mạng cười ngất.


Một bài viết tả bố cực kỳ chân thực và ngô nghê đang được các bố, các mẹ lan truyền trên mạng xã hội. Đọc những lời văn hồn nhiên, dễ thương của bé, ai cũng phải cười ngất:



"Nhà em có nuôi một ông bố tên là Đỗ Mạnh Hà. Hằng ngày bố chỉ đi kiếm tiền rồi về nằm ườn ra đấy. Đến bà to nhất vẫn phải làm việc còn bố là người duy nhất không làm việc. Lúc ăn cơm gọi mấy lần cũng chưa lên còn bảo đợi tao tí. Lúc ăn cơm xong cả da đình cùng dọn bố trả rọn rồi xuống chát... với học sinh. Em bé còn phải đút xoài cho bố từ nay em không làm ôxin nữa. Em rất yêu vừa chứ không yêu lắm".

Bài văn của bé tuy ngắn, còn sai nhiều lỗi chính tả, diễn đạt nhưng thể hiện đúng sự đáng yêu, ngô nghê. Bé tả bố vô cùng chân thực, thật thà khai hết tội lười của bố: gọi ăn cơm không xuống, đi làm về chỉ nằm ườn, ăn cơm xong không dọn dẹp,... Bé cũng thành thật rằng chỉ yêu bố vừa thôi, chứ không yêu lắm.

Theo lời các cư dân mạng, bài văn được một cô giáo chụp lại và đăng lên mạng. Sau đó, các bố, các mẹ share bức ảnh này rộng rãi, nhiều fanpage cũng đăng tải lại ảnh chụp bài văn dễ thương này.

Ngoài những lời khen bé đáng yêu, thích thú trước sự hồn nhiên của trẻ nhỏ, có rất nhiều bà mẹ ào ào vào tag facebook chồng trong bình luận dưới bức ảnh, răn đe: "Cẩn thận không con đi học cũng viết về anh như thế này đó".

Có bà mẹ nghiêm túc phân tích: "Buồn cười thì buồn cười thật, nhưng các ông bố, bà mẹ cũng phải nhìn vào đây mà suy nghĩ. Ai lại làm gương xấu cho con thế này. Trẻ con bây giờ rất thông minh, bố lười đến con cũng phải chê, lại còn sai vặt con, xưng tao với con, khiến con mất tình cảm với bố. Giờ con nó viết thành bài văn thế này, dơ mặt chưa".

Bài văn hồn nhiên của bé mang lại những phút giây hài hước, nhưng cũng khiến các ông bố, bà mẹ phải suy nghĩ lại về nếp sống, cách cư xử trước mặt bé.

Đừng để các công cụ giải trí thời @ là người thứ 3 xen vào con và chúng ta

Mình thường hay thấy cảnh này: bố/ mẹ dẫn con ra công viên chơi, sau đấy rút điện thoại ra và hí húi bấm, mặc con chơi như nào. Có 1 số bé cứ quanh quẩn ở chỗ bố/mẹ, ý muốn bố/mẹ nhìn mình hoặc chơi cùng, nhưng ko được chú ý tới. Cứ nhớ cái mặt buồn buồn của những bé ấy mình lại thấy xót

Con cái chúng ta nhanh lớn lắm. Có thể nhìn thấy từng thay đổi của con hàng ngày là 1 hạnh phúc. Có thể chơi với con, dù ít phút thôi, cũng là 1 hạnh phúc. Nhưng mà bây giờ mọi người thích chơi điện thoại, ipad hơn là chơi với nhau thì phải. Người lớn với người lớn cũng thế, người lớn với con nít cũng vậy, thậm chí đưa luôn điện thoại/ipad cho con tự chơi, ko cần làm phiền nhau, dần dà mỗi người ôm mỗi cái, chẳng còn sự tương tác face-to-face quan trọng để giao tiếp và trao đổi tình cảm nữa.



Có 1 đoạn nghiên cứu mình đọc được như sau:

“Trong qua trình nghiên cứu cho cuốn sách của mình, Steiner-Adair phỏng vấn 1.000 trẻ em trong độ tuổi từ 4 đến 18, hỏi chúng về việc sử dụng các thiết bị di động của cha mẹ chúng. Cụm từ được lặp đi lặp lại là "buồn, giận, giận dữ và cô đơn”. Một em bé 4 tuổi đã gọi chiếc điện thoại của cha mình là "chiếc điện thoại ngu ngốc."

Những bé khác thì nhớ lại giây phút hân hoan khi ném điện thoại của cha mẹ vào bồn cầu, đặt nó vào lò nướng hoặc giấu nó đi. Có một bé gái thổ lộ: "Con cảm thấy ba con chán ghét con vì lúc nào ba cũng nhắn tin, gọi điện , ngay cả khi đang đi trượt tuyết”.

Theo Steiner-Adair chúng ta không biết chính xác có bao nhiêu khoảnh khắc xa cách như trên đã ảnh hưởng đến trẻ em trong thời gian dài. Nhưng dựa trên những câu chuyện bà nghe thấy, bà gợi ý rằng cha mẹ nên suy nghĩ kỹ có nhấc điện thoại khi đang ở cùng các con mình!”

Bởi vậy, cha mẹ ơi, có thời gian hãy để điện thoại/ipad qua 1 bên, hãy chơi với con và nói chuyện với con nhé, chúng ta ko có nhiều thời gian bên cạnh chúng đâu, chỉ vài năm thôi, tới lúc trưởng thành, lại ko còn cơ hội nhiều nữa. Hãy trân trọng những khoảnh khắc gia đình bên nhau nhé

Trinh tiết?!

"Mình trót mê văn phong của chị từ hồi còn cắp sách tới trường và đọc báo Hoa Học Trò, đến bây giờ cách hành văn ấy vẫn cứ tiếp tục mê hoặc mình. Cho dù đôi khi những lời lẽ đó "chua ngoa", thật như đời và rất đàn bà..."

Cuối tuần, tôi thường mở các trang tâm sự trên báo mạng, xem chị em thủ thỉ cái gì. Thường không hiểu sao, tôi rất tức giận khi đọc những bài tâm sự kiểu như:

1- Người yêu em bảo vì em giữ gìn trinh tiết cho ngày cưới, nên anh ấy phải đi chơi gái, ai chả có nhu cầu, giờ anh xin em tha thứ, em mới là tình yêu của anh. May quá chỉ là bóc bánh trả tiền. Anh nói con kia chỉ là con đĩ. Em xin hỏi làm thế nào để… quên vụ này đi để cưới anh ấy?

Tôi nghĩ thầm, cô chấp nhận lý do đó của người đàn ông, đúng không? Nghĩa là chấp nhận lý do về sau chồng đi chơi gái vì tôi đang mang thai (cả đời vài bận), chồng đi chơi gái vì tôi đang đến tháng (tháng vài bận), chồng đi kiếm cave vì tôi không biết mát-xa (ngày vài bận, he he, khác gì, cũng là cớ thôi mà!) Làm tôi nhớ tới một bạn gái trẻ trên mạng, bạn ấy bảo, bạn ấy có tật xấu là không dùng chung chim với con nào, kể cả con hoa hậu!

2- Chồng em có bồ, có hai bồ, còn vài mối quan hệ đồng nghiệp lằng nhằng lúc đi công tác, lại còn bia ôm mát xa đủ kiểu. Nhưng anh nói đó là những đứa “qua đường” mà thôi còn vẫn chăm lo cho vợ con đầy đủ. Em nên làm thế nào?

Tôi muốn nói, sao em không làm ngược lại, em hãy bước xuống vỉa hè và qua đường đi! Trở thành những người như đồng nghiệp hay bồ của ông ấy, để xem phản ứng của người đàn ông yêu vợ thương con ấy ra sao? Hay cố tình không biết, sau lưng em, chồng em gọi em là “con” vợ?

3- Người yêu em sắp cưới nhưng vẫn có bồ, còn ngủ với một con vợ đối tác (vì đối tác đang cầu cạnh anh ấy), thậm chí khoe chiến tích với bạn bè, một ngày phục vụ ba bà! Em nên làm thế nào để anh ấy thôi hai con kia đi, chỉ… mỗi em thôi, vì đã lỡ để một số tài sản cho anh ấy đứng tên, giờ mất cả chì lẫn chài? (Sorry bạn nào nhận ra câu chuyện của bản thân bị tôi nhắc tới!)

Tôi nghĩ, không có hai con này thì sẽ có hai con khác xuất hiện. Không có con đàn bà cầu cạnh này thì sẽ có người phụ nữ bị rơi vào thế yếu khác xuất hiện trước mặt chồng bạn. Hoặc xuất hiện người đàn bà mà anh ta có thể lợi dụng cả tiền lẫn sex (như bạn). Bạn được cưới có khi chỉ vì bạn giàu có hơn mà thôi, thế thì bạn lo gì vấn đề tình dục bừa bãi của chồng? Bạn cũng cần gì phải giữ chồng? Bạn chỉ cần lo mà làm giàu nhiều hơn thôi.

4- Anh ấy nói đó là “bóc bánh trả tiền”. Em lo âu không biết trong tương lai còn xảy ra nữa không?

Nghĩa là, bạn nghĩ “bóc bánh trả tiền” thì coi như tư cách người đàn ông vẫn sạch?

Không, tôi nghĩ, nhớp lắm.


~~~~~

Tôi không nói đến những người đàn ông ngoại tình chỉ vì thèm bướm lạ.

(Mình dùng từ ngữ có tệ lắm không nhỉ? Có đúng bản chất không nhỉ?)

Tôi đã gặp những người đàn ông có sở thích sưu tập bướm. Bất kể đó là ai. Xấu hay đẹp, già hay trẻ, có chồng hay chưa, chỉ cần ở trong phạm vi mà ông ta có thể quờ tay. Hoặc những người ngoại tình chỉ vì nhu cầu tình dục đơn thuần, không ràng buộc nghĩa vụ tình cảm.

Tôi đã gặp những người vợ biết hoặc không hề biết chồng ngoại tình. Hoặc chưa phát hiện ra. Tôi cũng gặp những gia đình chia tay nhau vì ngoại tình, và những gia đình đóng cửa không vạch áo cho người xem lưng.

Tôi có quen một gia đình, sau khi người chồng đi ngoại tình, cô vợ đã trả thù bằng cách ngoại tình với chính ông chồng của tình địch mình. Rốt cuộc, cả hai gia đình đều tan nát, họ bỏ nhau.

Rồi sau đó, họ cưới người tình. Chồng người này lấy vợ người kia, hai cặp vợ chồng hoán đổi. Cuộc hôn nhân thứ hai cho đến nay đã lâu hơn cuộc thứ nhất.

Nên tôi nói về ngoại tình và chơi gái, nhưng thực ra, tôi đang nói về tình yêu và giá trị của một người đàn ông. Từ mối quan hệ của đàn ông với đàn bà, có thể nhận ra đẳng cấp của người đàn ông ấy, giá trị thật của người đàn ông ấy.

Anh có thể là một người đàn ông thành đạt, giỏi và giàu, nhưng anh không coi người phụ nữ trong tay anh ra gì, không coi người phụ nữ nằm dưới anh ra gì, anh ích kỷ và khiến họ thiệt thòi, tổn thương, dù chỉ bằng một lời nói “Con đấy chỉ là con đĩ!”, thì người đàn ông ấy, không thể tử tế với phụ nữ ngay dù chỉ một lời nói, có giá trị thực sự như thế nào?

Tôi lại đã gặp (không chỉ một người) đàn ông thân phận thì là lưu manh nhưng ứng xử với đàn bà còn hơn cả thượng lưu. Vào thời điểm 2006, có một người đàn ông ở Hà Nội đến tìm tôi nhờ tôi một việc, giúp đỡ một cô gái điếm mà cách đây hơn hai mươi năm, ông ta đã chơi gái tại TPHCM, giờ đang có một việc nhỏ cần hỗ trợ. Đó là người đàn ông xăm trổ từ cổ đến tận mắt cá chân, năm mươi năm tuổi đời có gần 30 năm trong tù (đi tù ở miền Bắc từ khi vị thành niên, hết án này lại án khác.) Nhưng dù chẳng tình cảm gì, chỉ là chơi gái thôi, nhưng khi cô kia có một chút khó khăn thì ông này đã tìm cách kín đáo giúp. (Và tìm được đến tôi thì chứng tỏ cũng đã hỏi han tìm kiếm qua nhiều nguồn, phải có tâm mới làm được, chứ không phải là người được chăng hay chớ). Cái ông xe ôm đó, nói xin lỗi, đối xử với cô gái điếm qua đường, giờ đã là điếm già, tôi nói cư xử thượng lưu, có quá lời không?

Tôi vẫn tin chắc chắn rằng, nếu bạn là phụ nữ đích thực, thì giá trị của một người đàn ông không nằm ở chỗ anh ta có bao tiền trong ví, có title thế nào trên danh thiếp, mà là anh ta đối xử với bạn ra sao. Hoặc rộng hơn là, đối xử với phụ nữ ra sao, dành cái gì cho người đàn bà.

~~~~~

Ngoại tình vẫn còn tốt hơn chơi gái, là bởi, tình dục được đánh đổi bởi tình yêu luôn luôn tốt hơn là tình dục được đánh đổi bởi vật chất, quyền, lợi lộc, chức tước, tiền.

Nếu người đàn ông của bạn tin rằng, một xưởng tình dục như bia ôm, gái gọi có thể mãn nguyện được nhu cầu của anh ta, và mọi người đàn bà đều gắn mác ghi giá tiền trên cổ áo, thì tức là, chỉ cần anh ta trả được cái giá đó, anh ta có thể nhét gì vào người bạn tùy ý.

À xin lỗi, nhét gì vào người cô kia tùy ý! Chứ bạn, bạn là vợ kia mà, bạn cao quý lắm! Bạn còn cả quyền tha thứ cho ông chồng sa ngã nữa cơ!

Và người đàn ông của bạn có thể chà đạp lên mọi phụ nữ trên đời đã đi qua đời anh ta, gọi họ là đĩ, thanh minh là anh ta chỉ bóc bánh trả tiền, thì bạn yên tâm à? Vì bạn nghĩ, bạn là ngoại lệ? Chồng mình chỉ coi rẻ những con khác thôi, chứ vẫn tôn trọng mình?

Tôi nghĩ, chả có ngoại lệ đâu. Thậm chí ngược lại, với một người đàn ông ngoại tình, vợ còn là một partner, chứ với người đàn ông chơi gái, có thể have sex với bất cứ phụ nữ nào nằm ngửa, thì bạn chẳng qua cũng chỉ là một người phụ nữ nằm ngửa mà thôi. Có khác chăng, là nằm ngửa hàng ngày, suốt đời anh ta.

Còn gái đĩ, nói xin lỗi, họ cũng là người!

Cách trị ho đơn giản mà thần diệu


Có một câu chuyện thế này:

Hình ảnh: CÁCH TRỊ HO ĐƠN GIẢN MÀ THẦN DIỆU  Có một câu chuyện thế này:   " Một số bác sĩ và khoa học gia ở bên Quebec, Canada tình cờ khám phá ra rằng khi bạn bị " ho hành hạ " bất kể là ho phát xuất từ cảm lạnh, cúm, sốt, dị ứng hay ho đã lâu mà không khỏi !...  Buổi tối trước khi lên giường ngủ, bạn hãy thoa dầu nóng ngay dưới gan bàn chân hoặc sau khi xoa nóng bàn chân, các bạn cắt một miếng nhỏ Salonpas dán vao Huyệt Dũng Tuyền và đi vớ thật ấm để ngủ. Sáng hôm sau thức giấc bạn sẽ thấy triệu chứng ho giảm hẳn. Hãy lập lại vài ba lần như thế tối trước khi đi ngủ thì cơn ho của bạn sẽ dứt tuyệt."  Chẳng cần phải đi bác sĩ hay tốn tiền mua các loại thuốc ho ở ngoài thị trường vừa tốn tiền mà còn day dưa lâu khỏi ! Các Bác Sĩ Canada lấy làm ngạc nhiên và đang còn trong vòng nghiên cứu tại sao một sự việc rất đơn giản như thế mà hiệu quả trị được ho một cách bất ngờ ngoài sức tưởng , dứt tuyệt và không còn ho nữa ? "  Nghe có vẻ thần thoại quá, lúc đầu Ad cũng không nghĩ là thần diệu đến thế. Thế nhưng Ad cũng đang bị ho, uống thuốc mấy hôm nay mà cũng chả thấy khỏi thế nên thôi thì thử để kiểm chứng luôn cũng chẳng chết chóc gì, có thì mất chút thời gian (1 phút thoa thoa) với chút dầu   Hiệu quả bất ngờ thật, Giảm ho rõ rệt ngay vào sáng hôm sau cơ, Ad đang chờ có một kết quả nghiên cứu chính thức từ phương pháp này của các nhà khoa học.  Các bạn nên share phương pháp này cho mọi người cùng biết. Tiết kiệm nhiều tiền mua thuốc và chấm dứt tình trạng khó chịu, phiền toái của bệnh ho. Tiện thể thử luôn kết quả để chia sẻ với mọi người." Một số bác sĩ và khoa học gia ở bên Quebec, Canada tình cờ khám phá ra rằng khi bạn bị " ho hành hạ " bất kể là ho phát xuất từ cảm lạnh, cúm, sốt, dị ứng hay ho đã lâu mà không khỏi !...

Buổi tối trước khi lên giường ngủ, bạn hãy thoa dầu nóng ngay dưới gan bàn chân hoặc sau khi xoa nóng bàn chân, các bạn cắt một miếng nhỏ Salonpas dán vao Huyệt Dũng Tuyền và đi vớ thật ấm để ngủ. Sáng hôm sau thức giấc bạn sẽ thấy triệu chứng ho giảm hẳn. Hãy lập lại vài ba lần như thế tối trước khi đi ngủ thì cơn ho của bạn sẽ dứt tuyệt."

Chẳng cần phải đi bác sĩ hay tốn tiền mua các loại thuốc ho ở ngoài thị trường vừa tốn tiền mà còn day dưa lâu khỏi ! Các Bác Sĩ Canada lấy làm ngạc nhiên và đang còn trong vòng nghiên cứu tại sao một sự việc rất đơn giản như thế mà hiệu quả trị được ho một cách bất ngờ ngoài sức tưởng , dứt tuyệt và không còn ho nữa ? "

Nghe có vẻ thần thoại quá, lúc đầu Ad cũng không nghĩ là thần diệu đến thế. Thế nhưng Ad cũng đang bị ho, uống thuốc mấy hôm nay mà cũng chả thấy khỏi thế nên thôi thì thử để kiểm chứng luôn cũng chẳng chết chóc gì, có thì mất chút thời gian (1 phút thoa thoa) với chút dầu

Hiệu quả bất ngờ thật, Giảm ho rõ rệt ngay vào sáng hôm sau cơ, Ad đang chờ có một kết quả nghiên  cứu chính thức từ phương pháp này của các nhà khoa học.

Các bạn nên share phương pháp này cho mọi người cùng biết. Tiết kiệm nhiều tiền mua thuốc và chấm dứt tình trạng khó chịu, phiền toái của bệnh ho. Tiện thể thử luôn kết quả để chia sẻ với mọi người.



Lá thư "gây bão mạng" của nữ nhà báo đang ở tâm dịch sởi

Bài viết của người mẹ - một phóng viên tác nghiệp trong "tâm dịch sởi" khiến người đọc vô cùng xúc  động

Sau những ngày có mặt trong bệnh viện ghi nhận tình hình dịch sởi, một nữ phóng viên đồng thời cũng là một người mẹ đã trải qua vô vàn những cung bậc cảm xúc, trải qua những niềm vui nhỏ bé, những nỗi lo và cả những mất mát của gia đình các bệnh nhân sởi trong bệnh viện. Chị đã ghi lại sự việc và cả những dòng cảm xúc của chính mình trong lá thư gửi đứa con trai nhỏ.

Bài viết với tự đề "Lá thư gửi cho con từ tâm dịch sởi" trên facebook cá nhân của chị hiện đang được chia sẻ rất nhiều trên mạng xã hội khiến người đọc xúc động. Dưới đây chúng tôi xin trích đăng lại bài viết này:

"Ngày hôm nay, sau 2 tuần mệt mỏi túc trực ở trong viện, chạy lên Bộ Y tế, phỏng vấn người nhà bệnh nhân… về dịch sởi. Mẹ mới có thời gian ngồi viết những dòng này gửi đến con.

Có một vài đồng nghiệp nói với mẹ hãy ghi lại những thời khắc này, để sau này con lớn lên, có đọc lại, con cũng biết rằng, đã có thời gian, ở giữa thời đại của thế kỷ 21 này, con người hoang mang, lạc lối, sợ hãi, cô đơn, hoảng loạn và chỉ biết cầu trời hoặc họ hy vọng vào một điều gì đó không có thật ở trên đời. Họ tin vào phép màu.

Phải!

Mẹ cũng nghĩ rằng, ước gì có một phép màu ở đây có thể xóa tan đi những nỗi khổ đau, những vết thương, những đau khổ và những giọt nước mắt cứ thi nhau chảy trên má của mỗi gia đình bệnh nhân.

Chưa bao giờ mẹ được chứng kiến, hàng trăm người nhà bệnh nhân ôm nhau khóc lóc và hoảng loạn khi bác sỹ lần lượt đọc tên những em bé… bị bệnh viện trả về. Họ ước rằng, họ cầu trời rằng, tên con cái của họ, cháu của họ không nằm trong danh sách dài dằng dặc mang màu sắc nhuốm đen, tang tóc đó đang bao trùm lên sự sợ hãi của chính họ.

2 tuần, là 14 ngày… hơn! Có lẽ mẹ trực trong bệnh viện này hơn con số đó. Nhưng con số đó chẳng thấm tháp gì so với những ông bố, bà mẹ có con nằm trong phòng cấp cứu, trong khoa lây, khoa truyền nhiễm mấy tháng trời.
Hơn ai hết, chờ đợi là một điều gì đó khó thở đến vô cùng, huống gì cái họ chờ đợi gần như là không lối thoát.

Mẹ biết, họ không biết bám víu vào đâu, giữa trung tâm dịch sởi đang hoành hành, các bác sỹ, y tá, y sĩ dường như làm việc gấp 3-4 lần nhưng vẫn không giảm tải được số lượng người tử vong, nhập viện vì sởi, lây nhiễm chéo.

Mẹ cảm nhận như cái bệnh viện Nhi nơi mẹ đang đứng đây, nơi mà hàng ngày có những em bé luôn luôn vui vẻ và yêu thương, chỉ bị những căn bệnh nhẹ nhàng đã trở thành nơi gần với cánh cửa tử hơn  bao giờ hết.

Con trai của mẹ à?!

Con có nghe thấy không?

Tiếng khóc, tiếng gào thét, tiếng nói thều thào của những người nhà bệnh nhân gần như đã kiệt sức cứ vang lên mãi.

Con trai của mẹ à?!

Cón có biết không? Chân tay mẹ bất lực, người mẹ như nhũn ra khi có 3 người phụ nữ, cũng như mẹ, cũng có những người con thiên thần như con. Nhưng giờ đây, có lẽ sẽ chẳng còn những nụ cười hạnh phúc nữa. 3 người phụ nữ bám lấy mẹ, gào lên khóc “Chị hãy làm gì đi, chị nói gì đi, chị nói lên Bộ, lên Trung ương, lên thủ tướng đi... con chúng tôi chết rồi. Tại sao??? Tại sao nó lại chết???”

Những câu hỏi đó, bản thân mẹ làm sao trả lời được, khi mẹ đích thân đi gặp bác sỹ, chính các bác sỹ còn cảm thấy tuyệt vọng: “Bệnh nhân chuyển biến nhanh quá, vi rút đã ăn vào phổi. Chúng tôi rất tiếc, các cháu chỉ còn thở được vài tiếng đồng hồ nữa thôi.”

Con trai của mẹ à?!

Có có hay, ở giữa thế kỷ 21, ở giữa nơi đô thị phồn hoa, mọi thứ đều tiên tiến, mọi thứ đều trở nên hào hoa, bóng loáng và là những nơi đẹp đẽ nhất mà con người mơ ước và hướng tới, lại là nơi trung tâm của ổ dịch. Một con đường đến mà ít có tỷ lệ đường về.

Nó đau đớn, tang thương – Nhưng có thật.

Con trai của mẹ à?!

Con nhìn kìa, ông bố kia dường như đã phát điên. Đàn ông luôn mạnh mẽ, đàn ông luôn là cứng cỏi nhất trong những tình huống dường như trở nên xấu nhất. Nhưng có lẽ, anh ấy cũng đã không chịu đựng được khi các bác sỹ hô lên: Cấp cứu..! Thôi... thở được rồi...

5 phút sau lại: Cấp cứu... Nhanh, nhanh.... Từ từ... cuống phổi vẫn thở được rồi.... Rồi lại... Cấp cứu gấp...!
Nhanh nhanh.

Ông bố như phát điên, con có biết ông bố đó đã gào lên: Trời ơi... Giết tôi đi... Con tôi ơi.. con ơi..!

Người mẹ đâu??? Nước mắt mẹ chảy dài, trái tim mẹ dường như bị ai bóp nghẹt. Mẹ tự hỏi mình: Mẹ  em bé đâu? Trong lúc này, có lẽ em bé cần nhất là người mẹ.

Khi mẹ hỏi những người xung quanh, họ bảo: Mẹ cháu bé túc trực 20 ngày ở đây, hôm qua nghe bệnh viện nói có khả năng con họ không qua khỏi. Nó đã về nhà, bảo trực sẵn ở nhà, được tin là “đi theo” con luôn... 2 đứa rồi.
Sao có thể thế được? Làm sao có thể suy nghĩ ấu trĩ như thế?

Nhưng con trai à?! Con biết không?

Nếu đặt vào hoàn cảnh của mẹ, có lẽ mẹ cũng chẳng thiết sống trên đời nếu như hai người con của mẹ đã lần lượt “ra đi” như người phụ nữ kia. Mẹ có đủ mạnh mẽ để vượt qua hay không? Hay mẹ lại về nhà để rồi nhìn vào mắt con, mẹ biết được rằng, con là tất cả của mẹ.

Hôm nay, sau những ngày căng thẳng, viết bài về dịch sởi ngay tại trung tâm “bão sởi”.

Mẹ căng thẳng vô cùng, mẹ sợ hãi vô cùng.

Con số tiết lộ tỷ lệ tử vong của các em bé quá cao làm mẹ lúng túng.

Quyết định gọi điện về tòa soạn xin ý kiến chỉ đạo để đăng con số thực đó lên, mẹ đã đấu tranh rất nhiều. Sự động viên của anh Thư ký tòa soạn khiến mẹ mạnh dạn lên rất nhiều. Con số hơn 100 bệnh nhân tử vong vì sởi và những bệnh biến chứng sởi đã được tung ra.

Chẳng mấy chốc, bài báo đó thu hút hàng ngàn người vào đọc, có những đồng nghiệp biết mẹ đã gọi điện, nhắn tin, người thì hỏi, người thì bảo mẹ “liều”, người thì bảo mẹ “chuẩn bị tinh thần”... Mẹ biết, mẹ không phải không coi trọng công việc, mà mẹ tin những việc mẹ nó ra thế này, nó chính thức  công bố cho mọi người biết: Sởi không còn là căn bệnh thông thường nữa.

Ngay tối hôm đó, các đài truyền hình, các báo đã đưa tin đồng loạt con số chính xác là 118 bệnh Nhi tử vong. Con số đó, mẹ biết, vẫn chưa dừng lại. Nhưng bù lại, mẹ đã thấy sự vào cuộc quyết liệt của những đồng nghiệp ở các báo khác bên mình.

Sau đó là hàng loạt các bài mẹ viết về những nỗi đau, về tình hình dịch bệnh, về sự thiếu minh bạch trong thông tin gửi tới người dân. Có người nói rằng mẹ cảm tính, có người nói rằng mẹ đã không hiểu và chủ quan, coi thường nghề nghiệp. Nhưng với 2 năm sống cùng người bệnh suy thận và mới ghép thận của bác con, mẹ tin mẹ đủ kinh nghiệm để giảm tối đa nhất sự lây lan vi khuẩn từ bên ngoài vào trong các phòng bệnh nhi ở khoa truyền nhiễm.

Mẹ biết, ở trong bài viết, mẹ đã đưa cảm tính của mình vào hơi nhiều. Nhưng không cảm tính thế nào được khi hàng ngày mẹ chứng kiến, hàng giờ mẹ chứng kiến những nỗi đau cứ chất chứa lên nỗi đau. Đến khi có những người phải thốt lên với mẹ: Có những ngày, tôi chứng kiến, các em bé tử vong nhiều quá, cứ 2 ngày có tới 36 bệnh Nhi rời viện.

Họ rời viện, họ biết về đâu? Phải, về nhà. Về nhà để nằm chờ những hơi thở cuối cùng lịm đi trong sức khỏe yếu ớt và những đau thương của bố mẹ các em bé không biết gửi nơi đâu.

Những lời kêu gọi gửi thêm máy thở, gửi thêm máy tiêm, hãy cứu lấy các cháu bé vô tội vài tháng tuổi đang đối diện với nguy cơ cứ hàng ngày hiện lên, truyền đi. Những thông điệp đó đã kéo gần tất cả con người lại với nhau. Hơn ai hết, mẹ hiểu lúc này đã đến lúc chúng ta sống vì cộng đồng.

Những món tiền nhỏ liên tục được gửi tới gia đình các em, góp 1 tay vào nền kinh tế vực lên sự sống đang mỏi mòn.

Những hộp sữa, những chiếc chăn, chiếu, hoa quả, nước uống được lần lượt chuyển tới tay người nhà bệnh nhân mong họ kiên cường.

Những giọt nước mắt cảm thông, những lời nói cảm ơn, những ánh mắt kiên quyết cứ mỗi ngày.. mỗi ngày được nhân lên.

Con trai của mẹ à?!

Con nhìn đi..!

Kìa, các em bé kia đã rời bệnh viện với hy vọng sống còn vẫn còn vương trên nét mặt

Những lời động viên, khoanh vùng dịch bệnh đã được mọi người chung tay giúp đỡ

Những lời sẻ chia, tư vấn về dịch bệnh sởi đã được gửi đến từng nhà, từng nhà... Giúp mọi người có kiến thức hơn trong việc phòng chống cho con em mình.

Con trai của mẹ à?!

Mẹ nhớ con...

Khi gửi con cho bố, đi vào vùng ổ dịch, con biết không? Mẹ cũng sợ lắm. Mẹ sợ con lây cái dịch sởi đáng nguyền rủa này. Mẹ sợ ánh mắt của con không còn hướng vào mẹ nữa. Mẹ sợ lắm chứ.

Nhưng con vẫn ở đây, vẫn nắm lấy bàn tay mẹ

Bố con vẫn ở đây, vẫn động viên mẹ từng ngày, vẫn chăm sóc con từng giờ.

Ông bà vẫn gọi điện cho mẹ, dặn dò: Con cẩn thận nhé!

Mẹ biết, mẹ cần làm một điều gì đó để giảm tải thấp nhất những con số khủng khiếp kia. Những hành động nhỏ, sẽ tạo nên ý nghĩa lớn, sẽ giúp từng gia đình có niêm tin và đi lên.

Những em bé, còn rất bé...

Em Yến Nhi, em Trấn Thành, em Bảo Ngọc, em Hồ Phi, em Hà Hiền, em Minh Phương.... Tất cả các em bé đó nhờ những lòng hảo tâm đã vượt qua giai đoạn khó khăn nhất là: Phòng cấp cứu.

Cuộc chiến còn dài, nhưng mẹ tin tất cả rồi sẽ qua đi

Mẹ đã nhận được tin vui từ rất nhiều người mẹ khác. Người cảm ơn, người khóc, người vui mừng, người vẫn còn sự lo lắng... Nhưng nhìn lại mẹ biết, những hành động của mẹ, của những bạn bè, của những người ủng hộ và tin tưởng mẹ đã có kết quả tốt.

Nắng đã lên rồi, con trai ạ

Mẹ lại tiếp tục lên đường

Hôm nay, là ngày thứ 17 mẹ vào viện, đi từng căn phòng để hỏi thăm các em, để động viên các mẹ, để ghi lại những hình ảnh yêu thương này.

Con trai của mẹ à?!

Nghe tiếng thở đều đều của con bên tai, dù ở gần con, nhưng không được ôm ấp, mẹ thấy nhớ con vô cùng. Đẩy con đi xa mẹ hơn làm mẹ đau lắm, nhưng sẽ đau hơn nếu như những người mẹ khác không còn cơ hội ôm con của họ như mẹ đã ôm con và chắc chắn sẽ được ôm con (sớm thôi).

Vì vậy, hãy để mẹ đi, để con biết rằng: Đất nước mình, con người của dân tộc mình gắn kết lắm. Đừng vì những khó khăn mà vội tuyệt vọng, nghe chưa con?

Những số tiền nhỏ vẫn tiếp tục được gửi đến các em nhỏ hơn con rất nhiều. Con biết không, dù con số nhỏ, rất nhỏ nhưng có người đã ôm lấy mẹ mà khóc, mẹ tin, họ đã cùng cực lắm rồi. Còn bao nhiêu cảnh đời nữa, họ vẫn còn đang chờ đợi, vẫn chờ những số tiền dù nhỏ nhoi nhưng cũng giúp được họ vượt qua chặng đường khó khăn này.

Con đừng buồn khi mẹ cứ đi mãi
Con đừng khóc khi mẹ về tránh xa con
Con đừng hờn dỗi khi mẹ không bế con nữa
Con đừng nói rằng mẹ không yêu con
Sẽ làm đau lắm, đau lắm.
Con biết không?
Tương lai của các mẹ là ở các con
Hãy yêu thương hơn những gì mà con nhận được. Con nhớ chứ? Con yêu của mẹ
Mẹ yêu con nhiều
Ku Tũn của mẹ à...!"

Nguồn: http://www.webtretho.com/forum/f26/la-thu-gay-bao-mang-cua-nu-nha-bao-dang-o-tam-dich-soi-1882060/

Những kỹ năng sinh tồn nhất thiết phải dạy con

Nguyên tắc là không được mở cửa cho bất cứ ai trừ bố mẹ nhưng nếu thấy có người có vẻ cố tình rình rập ở cửa để vào nhà thì trẻ nên bật TV thật lớn, gây tiếng ồn trong nhà để kẻ lạ mặt nghĩ trong nhà có người lớn.

1. Làm gì khi bị lạc?

- Dặn trẻ dừng ngay tại điểm mình bị lạc.

trelac Lúc mình được 4 tuổi, bố hay dẫn mình đi ăn quà vặt, đi chơi vào mỗi sáng chủ nhật. Có lần, mình bị lạc ngay ở đoạn trước cổng chợ.

Người qua lại đông kinh khủng, mình hoàn toàn mất phương hướng vì mình bé tẹo, lọt thỏm giữa rừng người, nhưng mình nhớ lời ông dặn là khi bị lạc thì luôn đứng yên ở chỗ bị lạc, không được tự ý đi lang thang. Mình đang mếu máo thì ông quay ngược lại và tìm thấy mình. Điều này, mình đã nhắc lại với các con.

- Nếu tìm sự giúp đỡ thì đối tượng có thể tin tưởng là những người mặc đồng phục như cảnh sát, nhân viên an ninh, nhân viên của địa điểm mình đang bị lạc (như siêu thị, khu vui chơi… ).

Một lần, nhà mình chờ chuyển tiếp ở một sân bay, thời quan quá lâu nên việc để mắt liên tục đến chúng trở nên rất mệt mỏi, loáng một cái con biến mất khỏi tầm mắt. Hắn đã biết túm lấy một cô mặc đồng phục, nhân viên trong sân bay để được họ lên loa thông báo cho bố mẹ tới nhận.

- Mẹo vặt giúp con gây tiếng ồn khi bị lạc (trường hợp trẻ không có điện thoại).

Khi cho con đi chơi ở những khu vui chơi quá rộng, người đông, khó tìm được nhau, giống như Disney Land chẳng hạn, bố mẹ nên bỏ vào túi con một chiếc còi đồ chơi để chúng có thể thổi khi lạc bố mẹ hoặc rơi vào tình huống bị làm cho sợ hãi.

2. Dạy chúng cách xem bản đồ.

3. Dạy chúng bơi.

4. Dạy chúng cách sơ cứu như rửa vết thương, khử trùng vết thương, dán băng y tế đơn giản…

5. Ở nhà một mình.

Nguyên tắc là không được mở cửa cho bất cứ ai trừ bố mẹ nhưng nếu thấy có người có vẻ cố tình rình rập ở cửa để vào nhà thì trẻ nên bật TV thật lớn, gây tiếng ồn trong nhà để kẻ lạ mặt nghĩ trong nhà có người lớn.

6. Khi bố mẹ gặp sự cố như bất tỉnh, tai nạn.

Ở tủ lạnh, mình luôn treo một list số điện thoại quan trọng như xe cấp cứu, cứu hỏa, cảnh sát… Dạy trẻ cách gọi điện tới số gọi cấp cứu khi cần, nếu dùng điện thoại di động thì để loa để vừa nói được, vừa có thể giúp đỡ bố/mẹ, người đang ở trong trạng thái bị thương chẳng hạn.

7. Xác định thực phẩm nào ăn được trong trường hợp cần sống sót.

Không phải đi đâu xa, thiết thực nhất là ngay tại trong nhà, nhiều trẻ ở thành phố hoàn toàn lúng túng khi bị đói lúc chỉ có một mình.

Trước đây có trường hợp một bé tuổi mẫu giáo đã sống sót khi bị bỏ quên trong nhà nhiều ngày nhờ biết tự mở tủ lạnh, lôi tất cả những thứ có thể ăn được như trứng sống ra ăn.

Trẻ em ở phố hầu hết ít để ý tới điều này. Thậm chí, tụi trẻ như con mình, sinh ra ở Thụy Sĩ, từ bé tới giờ chỉ uống nước chai Evian, còn không có thói quen uống nước ở vòi hay đun nước máy sôi lên để uống.

Vì thế, rất thường xuyên mình phải nhắc chúng đừng quên là nếu có lúc nào nhà hết nước chai. Các con phải biết là nước vòi dùng được hoặc tìm kiếm ở những nguồn khác trong trường hợp đặc biệt, như mở ấm nước điện vẫn đang còn nước, dùng đá trong tủ lạnh làm tan chảy, để ý các loại đồ ăn khô có thể ăn được có trong các hộc tủ, đồ ăn sống trong tủ lạnh…

Dạy chúng xác định thực phẩm trông như thế nào là đã hỏng, mốc, không còn có thể ăn được (trong sinh hoạt hàng ngày).

Nếu ai sống ở môi trường có đất đai, gần thiên nhiên thì dạy con cách nhận diện, xác định nguồn thực phẩm từ cây quả, thảo dược.

8. Dạy chúng về các thao tác thoát hiểm như khi có hỏa hoạn, có động đất, trong trường hợp nguy cập nhất, phải lánh nạn thì cố gắng nhặt theo thứ cần kíp nhất, như điện thoại, chai nước (đồ ăn, đèn pin, nếu có thể), vật dụng nào gây tiếng ồn như còi (đồ chơi bình thường bố mẹ vẫn rất ghét ý lại rất có ích trong nhiều trường hợp đấy nhé).

9. Dạy chúng cách đi đường một mình an toàn.

Tụi trẻ nhà mình bắt đầu tự đi học bằng các phương tiện công cộng hoặc tự đi lại trong thành phố bằng taxi từ lớp 3.

Vì thế, dặn chúng nhận diện phương tiện như biển số xe, tên công ty xe, những tòa nhà hay biển hiệu quan trong trên con đường lạ chúng đi qua là rất cần thiết, ngoài ra, chúng cần mang theo điện thoại và đảm bảo là không được chơi games đến vạch pin cuối cùng.

Khi về Việt Nam, mình dặn chúng ở trường hợp bị lạc mà không có điện thoại trên người, không vội vàng túm lấy người lạ để xin giúp đỡ, nên bình tĩnh quan sát và đi vào một nhà hàng, cửa hiệu nào nhìn đàng hoàng, có vẻ tin cậy được nhất, ngồi đó và gọi nhờ điện thoại ở lễ tân cho người nhà.

Đối với trẻ nhỏ tuổi như chúng, dạy tự vệ không quan trọng bằng việc phòng tránh mối nguy hiểm, vì chúng quá nhỏ, nếu gặp kẻ gian là người lớn thì chúng khó mà chống cự được, vì vậy cần :

- Dặn con cố gắng tránh đi vào toilet ở nơi công cộng một mình, nếu có bạn đi cùng thì cũng không la cà lâu ở bên trong. Nếu có anh, chị, em thì luôn đi với nhau, trông chừng nhau ở những nơi thế này.

- Dạy trẻ không nhận bất cứ món đồ ăn nào từ người lạ, không nói chuyện. Ở trường, ngoài giáo viên ra, con không được tiếp nhận và tin vào bất cứ một thông tin gì khác lạ so với thường ngày mà không tự miệng bố mẹ dặn dò.

- Trường hợp bỗng bị kẻ nào lôi đi mà không thể bỏ chạy được vì bị túm giữ thì kháng cự bằng cách đu chặt lấy chân kẻ gian, cố gắng nằm xoài ra đất, dùng sức nặng của cơ thể mình víu xuống và kêu gào hết sức có thể, để cản trở việc kẻ gian di chuyển (như lôi vào xe).

10. Nếu có điều kiện thì tiếp đến, mới dạy chúng những kỹ năng khác, ít khẩn cấp hơn như nhóm lửa, cách làm chín thực phẩm một cách đơn giản.

Con cần biết mở nắp hộp đồ ăn (ở nước ngoài), cách dùng tấm khăn, vải để lọc nước bẩn và đun chín ở trường hợp bị khát ở nơi không có nước sạch, cách dựng lều hoặc che phủ kín toàn thân để ngủ mà không bị muỗi…

Bố mẹ cũng có rất nhiều điều phải học để bảo vệ con mình trước khi dạy con mình những kỹ năng sống sót cần thiết đấy.

Một ví dụ nhỏ thế này. Mình nhớ đã từng xem phóng sự về một vụ trẻ con bị bắt cóc ở một khu vui chơi. Kẻ bắt cóc đã nhanh tay thay đồ cho đứa trẻ.

Nhân viên an ninh của khu vui chơi đã được huấn luyện cho những công việc này nên họ đã chặn tất cả các cửa và dặn cha mẹ đứa trẻ là phải chú ý tới đôi giầy của mỗi đứa trẻ để nhận diện con chứ đừng nhìn lướt qua quần áo, vì kẻ bắt cóc thường chỉ kịp thay quần áo chứ ít chú ý tới giầy dép. Thật là một kinh nghiệm hữu ích.

(Theo VTC)
http://trandaiquang.net/nhung-ky-nang-sinh-ton-nhat-thiet-phai-day-con.html